Môn học: THẮNG PHÁP PHỔ THÔNG | THẮNG PHÁP TẬP YẾU (ABHIDHAMMATTHASAṄGAHA) | Bài 106. Tứ Niệm Xứ (Satipaṭṭhāna)

Friday, 27/12/2024, 06:08 GMT+7

Lớp Phật Pháp Buddhadhamma

Môn học: THẮNG PHÁP PHỔ THÔNG

THẮNG PHÁP TẬP YẾU (ABHIDHAMMATTHASAṄGAHA)

Bài 105. Tứ Niệm Xứ (Satipaṭṭhāna)

Cattāro satipaṭṭhānā: (1) kāyānupassanā satipaṭṭhānaṁ; (2) vedanānupassanā-satipaṭṭhānaṁ; (3) cittānupassanā satipaṭṭhānaṁ; (4) dhammānupassanā-satipṭṭhānaṁ.

Có bốn niệm xứ: (1) Thân quán niệm xứ; (2) Thọ quán niệm xứ; (3) Tâm quán niệm xứ; (4) Pháp quán niệm xứ

Chú Thích

Bốn niệm xứ (satipaṭṭhāna): Từ “paṭṭhāna” ở đây được hiểu theo hai nghĩa: “thiết lập” (hoặc “áp dụng” = upaṭṭhāna) và “nền tảng” của “sati” hay chánh niệm. Bốn niệm xứ tạo thành một hệ thống thực hành thiền hoàn chỉnh để phát triển chánh niệm và tuệ giác. Phương pháp này được giảng giải chi tiết trong hai kinh (Dīgha Nikāya 22; Majjhima Nikāya 10) và trong một tập hợp ngắn của các bài kinh, gọi là “Satipaṭṭhāna Saṁyutta” (Saṁyutta Nikāya 47). “Satipaṭṭhāna” thường được dịch là "niệm xứ" hoặc " cơ sở thiết lập chánh niệm" là một thực hành thiền cơ bản trong Phật giáo, được hướng dẫn để nuôi dưỡng chánh niệm và minh sát (vipassanā). Thực hành “Satipaṭṭhāna” được nêu chi tiết trong một số kinh văn quan trọng, như Kinh Satipaṭṭhāna trong Majjhima Nikāya và Dīgha Nikāya và đóng vai trò như một hướng dẫn cho chánh niệm hệ thống, dẫn đến trí tuệ sâu sắc hơn và giải thoát khỏi khổ đau.

Chữ niệm – sati – trong định nghĩa căn bản là “ghi nhận những gì đang xảy ra hay vừa xảy ra một cách tỉnh táo. Và đối tượng của sati là thân tâm của hành giả.

Bốn niệm xứ Bốn niệm xứ tạo nên một cấu trúc toàn diện, tập trung vào các khía cạnh khác nhau của trải nghiệm:

  • Quán Thân (kāyānupassanā): Niệm xứ này bao gồm ý thức về hơi thở, tư thế cơ thể, hành động thân thể và toàn bộ cơ thể vật lý. Người hành thiền quan sát bản chất vô thường và duyên sinh của thân thể, dẫn đến sự hiểu biết về vô chấp. Thân hành niệm hay phép niệm hơi thở thường được xem là căn bản trong sự huân tập chánh niệm.
  • Quán Thọ (vedanānupassanā): Người hành thiền quan sát các cảm thọ hoặc cảm giác như là dễ chịu, khó chịu hoặc trung tính. Điều này giúp phát triển sự nhận thức về cách cảm thọ ảnh hưởng đến trạng thái tâm lý và phản ứng của chúng ta, cho thấy bản chất tạm thời và vô ngã của cảm thọ. Phần lớn hành giả cần tinh luyện quán thọ để đối diện và xử lý thích hợp với cảm thọ thân cũng như tâm vốn là điều khó tránh khỏi khi tu tập.
  • Quán Tâm (cittānupassanā): Niệm xứ này bao gồm việc quan sát các trạng thái tâm trí, chẳng hạn như tâm có phân tán, tập trung, giận dữ hay bình an. Thông qua nhận thức này, người hành thiền thấy rõ tính vô thường và thay đổi của các trạng thái tâm, giảm sự dính mắc vào những cảm xúc và ý nghĩ thoáng qua. Khả năng quán tâm đúng cách giúp hành giả không đi quá xa với những ý tưởng miên man và bám chấp.
  • Quán Pháp (dhammānupassanā): Có hai định nghĩa về chữ “pháp -dhamma” trong “pháp quán niệm xứ”: Thứ nhất, pháp là đối tượng của ý gồm các hiện tượng tâm và các yếu tố khác nhau trong tâm trí, như năm triền cái (như tham dục, sân hận) và bảy yếu tố giác ngộ. Nó cũng bao gồm việc hiểu về cách các cấu trúc tâm trí sinh khởi và tan biến. Thứ hai, pháp ở đây là những thể tài pháp như năm ngăn ngại, ngũ uẩn, sáu nội xứ, sáu ngoại xứ, thất giác chi, bát chánh đạo… Như được đề cập trong hai bài kinh Tứ Niệm Xứ và Đại Tứ Niệm Xứ. Những thể tài pháp này được trải nghiệm và nhận thức trực tiếp qua thân tâm.
  • Mục đích và Ý nghĩa Thực hành Satipaṭṭhāna giúp nuôi dưỡng tuệ giác về ba đặc tính phổ quát: vô thường (anicca), khổ (dukkha) và vô ngã (anattā). Bằng cách thường xuyên quan sát các khía cạnh này của trải nghiệm, người hành thiền làm suy yếu những chấp trước và ảo tưởng, cho phép nhận thức rõ ràng hơn về thực tại và sự chấm dứt khổ đau.

Liên hệ với Bát Chánh Đạo Satipaṭṭhāna có liên hệ trực tiếp với Bát Chánh Đạo, đặc biệt là yếu tố thứ bảy, Chánh Niệm (sammāsati). Thực hành này phù hợp với ba phương diện của đạo là giới, định và tuệ — ba yếu tố của con đường dẫn dắt người hành thiền đến giải thoát tâm linh.

Điểm chính Satipaṭṭhāna là một phương pháp chánh niệm mở rộng vượt ra ngoài nhận thức đơn giản, trở thành một thực hành chuyển hóa sâu sắc. Đây là quá trình tuần tự, từng bước tinh lọc nhận thức, khám phá bản chất của khổ đau và mở đường đến sự tịch tịnh và giải thoát không thối chuyển.

Pháp bản thể của tứ niệm xứ là thuộc tánh niệm (sati cetakisa). Nên nhớ ở đây nhấn mạnh về nền tảng huân tu chánh niệm.

Tỳ khưu Giác Đẳng biên soạn.